
Run rẩy giữa mênh mông xanh rồi chết lặng
tan như hạt bụi nhỏ nhoi
phía sau là thành phố
Chợt nhớ đêm qua giấc mơ thổn thức nặng trĩu
chợt nhớ đuôi mắt nhăn nhiều hơn khi cười
chợt nhớ anh đã lâu không gặp
em đi tìm hoa như tìm một hạnh phúc bé xíu
để tựa vào
Giữa mênh mông xanh như tâm hồn người đàn bà đang yêu
bàn chân trần thảnh thơi rón rén
em hồng hào rồi đỏ thắm rồi vàng mơ rồi tím biếc
như hoa mười giờ rực rỡ nở hàng triệu đôi môi thoa son
vào lúc nắng trên cao tít tắp
hoa nở như thể tận hiến tình yêu tận hiến cuộc sống
dẫu có thể ngày mai mưa
Gặp hoa như gặp anh sau nhiều ngày xa vắng
trái tim một chút xôn xao một chút ngậm ngùi
anh biết không
vì sao hoa mười giờ chỉ nở lúc mười giờ
vì sao em đỏ thắm ngay cả lúc thiếu anh?
Dẫu có thể ngày mai mưa
dẫu thành phố khi em quay về vẫn ngập ngụa khẩu trang và nước sát khuẩn
dẫu anh ở đâu đó trong hàng người bị cách ly em không thể gặp
em cũng sẽ cười như hôm nay nở như hôm nay
dưới nắng
Đến đường hoa mười giờ lúc mười giờ
em giống như cánh hoa kia
mỗi ngày đều tận hiến…
ĐẾN ĐƯỜNG HOA MƯỜI GIỜ LÚC MƯỜI GIỜ – Phạm Thị Ngọc Liên

Trang thơ và chữ đẹp Trái Tim Son Trẻ chính thức 1o tuổi và gia nhập ngôi nhà Viết Để Tự Do vào 11.2020. Cảm ơn bạn đã chọn đọc thơ và chữ đẹp giữa muôn trùng Internet hôm nay.
Góp một tay với tụi mình tại đây!