Về đây nghe em

…Về đây thả ước mơ đi hát dạo
Để chào đời bằng hạt sương mai
Để bằng lòng ngọt ngào hấp hối
Hận thù người lắng xuống
Tìm nhau như tìm xót xa…

Ngồi lại bên cầu

Người con gái trở về đây một bận
Con đường câm bỗng ánh sáng diệu kỳ
Tôi lẩn trốn vì thấy mình không thể
Mây của trời rồi gió sẽ mang đi…

Tám chữ có

“Có vết thương mười năm đứng âm thầm vì cơn mưa sống lại…”

Vết thương cuối cùng

Cuộc đời buồn tênh nên lẻ loi tìm đến
Ta cám ơn tình nhân đã dìu ta đến mộ phần…

Hôn nhau lần cuối

Cầm tay, anh khẽ nói:
Khóc lóc mà làm chi?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi…

Kể về đôi mắt

Những người mang gương mặt rỗng
Phố chợ nghiêng ngả theo ngày
Thành phố anh buồn lắm
Kể gì cho em đây?

Vườn trong phố

Trong thành phố có một vườn cây mát
Trong triệu người có em của ta

Biết bao điều anh còn chưa nói được
Rối rít trong lòng một nỗi em em

Nồng nàn phố

Em như sông thẳm sâu không có quyền được chọn
Chảy ngược dòng về lại chỗ thương anh…