Em cứ về bên ấy

“Ai đã yêu em như em biết vậy?
Để mấy lần tắm cạn giữa dòng thương?”

Sổ tay đi đường

“Vốn không tin lời hẹn quay về
Vẫn gửi lại vì biết mình đi mãi…”

Nỗi buồn thiếu nữ

Sớm mai ra, một buổi sớm bình thường
Tôi dừng lại trên đường, lắng nghe tiếng chim đầu xuân vui vẻ
Thấy len lỏi trong tim một nỗi buồn khe khẽ
Biết mình đã khác hôm qua…

Ném câu thơ vào gió

“Có đôi chút nực cười thời trẻ quá
Chưa hết tung tăng đã muốn bạc đầu…”

Khi em bỏ ta đi

Khi em bỏ ta đi
Có nghe lòng trống trải?
Khi em bỏ ta đi
Có nghe rừng gió mãi…

Nếu địa đàng chẳng còn gì để nhớ

Ta đã sống những ngày thất lỡ, chênh vênh
Kiêu hãnh, đớn hèn, bất cần, yếu đuối
Thức dậy một sớm mai thấy mình như hạt bụi
Khắc khoải giấc mơ ròng rã nửa đời người…

Không tựa

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa
Dùng dằng gió giữa hai phiến lá
Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa..

Kho tàng ký ức

Cơn mưa đi qua mùa cũ Lên xanh bờ cỏ tháng năm Dế mèn chạy quanh ký ức Ngậm buồn khúc hát lặng câm Những chiếc lá thời thơ dại Ai hái cất giữ làm tiền Bây giờ trong kho kỷ niệm Rỗng không cả nụ cười duyên Cô bé ngày xưa má lúm Sao…