Nguyễn Đức Sơn

“Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
Nhìn trước nhìn sau thấy rõ ràng
Những người đi trước sầu đeo nặng
Những người đi sau sầu không tan…”

Trần Quang Lộc

“Cho tôi lại từ đầu! Cho tôi lại từ đầu!
Để được khóc, được thương, được nhớ
Cho tôi lòng thật thà trên môi đời nghiệt ngã
Để hương xưa nhỏ xuống tình già…”

Nguyễn Ánh

Giờ thì thua. Đời người có nhiều thua thiệt. Ai biết cái thua thiệt lớn nhất lại không ngờ chính là đêm nhạc ấy, lẽ ra, mình cùng xuất hiện với anh – người mình yêu và vô cùng kính trọng.
Buồn ơi, anh đi nhé.

Trịnh Công Sơn

“Anh đang nhớ thầm về những buổi chiều thứ năm ở đó. Chỉ mới có vài ngày mà tưởng chừng như ngàn đời qua đi trên anh. Anh chợt nghĩ rằng cuộc đời buồn bã như thế này sao chúng mình không tha thiết với nhau hơn.
Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được.“

Thái Thanh

“Phòng trà nghỉ chân nghe Thái Thanh ca “Biệt ly”.
Anh ngước nhìn tôi qua khói hương thơm cà phê…”

Tản Đà

“Dân hai nhăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con.”

Ném câu thơ vào gió

“Có đôi chút nực cười thời trẻ quá
Chưa hết tung tăng đã muốn bạc đầu…”

Vĩnh biệt Du Tử Lê

“thôi cũng đủ. nửa đời thôi cũng đủ
buồn trăm năm thổi tạt ngọn cây mù
mưa hay nắng chỉ là lời nói khác
vui với buồn thôi trả lại hư vô.”

Nguyễn Trọng Tạo

“Sông Hương hoá rượu ta đến uống
Ta tỉnh, đền đài ngả nghiêng say.”