Dân hai nhăm triệu ai người lớn?
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con…
Chuyên mục: viết…
Và đẹp làm sao những tim non
Em đã về chưa tháng Chín mong?
Những phố ngày xưa rực đóa hồng
Kỷ niệm tựu trường như còn đó
Và đẹp làm sao những tim non.
Nếu những người mẹ không còn biết hát ru
Nếu dân tộc không còn kí ức
Thì xứ sở thành sa mạc hoang vu…
Đôi mắt
Dòng mãi dòng trôi
Lời hẹn vài năm thành lời ly biệt
Đường dây viễn liên quay nửa vòng da diết
Thì thầm nhau qua đôi mắt thinh không…
Bài ca mặt trời
Tổ quốc tôi mạnh mẽ hồi sinh
Dông bão mang đi những rác rưởi bất tài, những đớn hèn mục ruỗng, tái tạo sinh lực cho đất mẹ sung mãn tràn trề
Tre già cho măng ấm bụi
Rừng lại lên xanh
Hãy để dông tố đến.
Gửi mẹ
Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
Nước mắt cũng nghèo đi
Niềm tin cũng nghèo đi
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh…
Hồi ức
Con đã đi qua những tháng năm dài
Chân không thể bước ra ngoài nỗi nhớ
Tuổi ấu thơ vẫn từng ngày nhắc nhở
Có một thời…
Cha mẹ…
Đã yêu nhau…
Một bông hồng nở giữa tim anh
Em yêu dấu, mộng có khi là thực
Đợi lâu rồi, cũng có lúc, phải không em?
Bóng hòa bình dẫu gần hay xa lắc
Cũng tin rằng sẽ có, nhé em.
Tre
Tre xanh
Xanh tự bao giờ
Truyện ngày xưa đã có bờ tre xanh
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi…