Lời xuân

Xin mùa lá rụng và rơi
Sẽ lên đường gặp ấy trời mùa sau
Ra đi hẹn với xuân đầu
Buổi hồi nguyên lại pha màu bình minh.

Chỉ còn thơ và nỗi cô đơn con người

Nhưng bạn đã từ bỏ cõi sống này vào một sớm mai
Nơi có những nỗi đau không cách gì chữa được
Chỉ còn thơ và nỗi cô đơn con người
Sau tất cả mọi cô đơn…

thái độ bước đi

“Đừng quá lo lắng cho con đường mình đã chọn hay phải chọn, vì thái độ bước đi trên con đường ấy mới thực sự là quan trọng.”

An trú giữa đời

Mỗi ngày hoa cỏ đều gửi lời chào, bạn có chậm lại để lắng nghe? Chúc bạn một ngày mới có không gian cho sự tĩnh_lặng để giao tiếp sâu sắc hơn.

Mọc lên mỗi sớm

“Một tiếng yêu lặng lẽ nồng nàn
Mỗi sớm mọc lên rực rỡ
chứa chan…”

Bài hát ấy vẫn còn là dang dở…

“Anh vẫn chưa nói được cùng em
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
Chưa hiểu được mùi thơm của lá
Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương…”

Thơ tiễn một người

“Cuộc đời cho gặp nhau
Cuộc đời làm ly biệt
Cái nghĩa lý cao sâu
Đến giờ tôi mới biết…”

Cảm xúc

“Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ,
Mà vạn vật là muôn đá nam châm.
Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm,
Sao lại trách người thơ tình lơi lả?”