Không đề

Trả lại em những khoảnh khắc sớm mai
để thức giấc và không nghĩ về anh nữa
trả lại em những đêm dù gầy nhưng yên tĩnh
không nhói lòng khi nghĩ về anh…

Hẫng

Hẫng…
…… là cảm giác cô đơn trong tình yêu hai người, cảm giác gồng gánh nhiều lớp thời gian và sự sợ hãi trên vai, cảm giác chán chường ngán ngẩm trào lên khóe mắt, chán cái ngáp dài thay cho câu chuyện không còn sẻ chia được nữa. Hẫng vì sự cố gắng cạn kiệt của mình!

Tết ở đâu

Tết ở đâu? Ở trong lòng người thôi. Là rực rỡ trên bờ môi câu yêu thương, là thắm thiết từng hành động quan tâm thiệt lòng, là từng nỗi nhớ thực sự dành cho nhau, là buông bớt mình mà ôm lấy người, là cảm thông là san sẻ từ tâm…

Trôi đi

Em đưa tay
hứng từng giọt khóc
trong trái tim mình
đã một thời yêu…

MẶT TRỜI LẶN Ở PHÍA NÀO?

Em vẫn thế, vẫn hay thắc mắc những điều vu vơ lắm. Em không biết người ta đối xử thế nào với ký ức khi đã từng cùng nhau và phải rời bỏ nhau? Những con tim đã gắn kết với nhau rồi thì làm sao lìa xa được nữa, nó chỉ có thể làm đau nhau thêm mà thôi. Kỷ niệm cũng vậy, cái thứ duy nhất bất biến giữa thời gian vì biến thành quá khứ ảo diệu rồi, người ta chỉ nhất thời quên nó, nhưng khi tràn về thì bão lũ lắm, khó khăn lắm!

Trái tim son trẻ

.Hay là ngày mai em trở về nơi em đã sống? Tìm anh chỉ đế khóc vùi. rồi đi. Lẽ nào anh tiếc một ngày loanh quanh, lẽ nào anh tiếc một bàn tay níu?

.Hay là mình hôn nhau? Em quên mất cảm giác ngọt ngào, từ thời nào không biết nữa. Quen với mùi rượu bia, con số, mùi cô đơn, mùi tiệc tùng, mùi nụ cười-cơ-học. đôi khi là mùi thuốc lá-gượng-ép, …em quên mất cảm giác một nụ hôn.

.Hay là ngày mai, mình cầu mưa rồi băng băng chạy. Em nhớ lắm tiếng cười của anh. […] năm về trước.

.Hay là nhìn em đi anh. Bằng cái nhìn không ai có thể. Em chỉ thấy anh nồng nàn. Đừng để em thấy một nồng nàn nào hơn nữa! Những cái nhìn anh-giấu từ lâu lắm.

.
. mà thôi. … lê thê thời gian. lê thê những dòng suy nghĩ…

Không đề

Khi em nhìn thấy mình qua tấm gương của một cửa hiệu lớn trên đường đi, em biết mình đã khác. Mỗi ngày em đi nhanh qua bản thân mình không đủ thời gian để soi gương, huống gì – là – trang -điểm. Hôm nay em chấm một nét son trên môi nhạt, biết mình nhớ anh đậm màu mắt kẻ, biết mình yêu.
.
Khi em mỉm cười nghe “tiền bối” nói về một tương lai em xán lạn mà tình yêu trúc trắc, em biết mình cố- tình bỏ qua những lời nghe đã mòn tai, rằng em sẽ không lấy được người mình yêu, rằng em sẽ đi xa, rằng em sẽ rất nhiều tiền, và… cô-đơn trong cái sự nghiệp của mình.

.
đoạn đường ko xa ko gần, đủ để cái nhức đầu hành hạ, và nghẹo đầu ngủ, giật mình dậy đã tới nơi mình ko biết… nơi nào. bấm số 3 như 1 thói quen. “anh ơi…

IM LẶNG VÀ YÊU THƯƠNG…

.Thế giới này đã tồn tại quá nhiều chiến tranh nhưng chưa bao giờ nó khốc liệt bằng cách lòng người chiến tranh với bản thân.
.Những thành lũy người ta xây lên chưa bao giờ vững chắc bằng thành lũy vô hình người ta xây trong tim mình.
.Thiệt nhiều trái ngược khi dễ buông lời nói xấu xa khi không hề thực sự quan tâm đến người được nói tới, nhưng lại khó khăn vô cùng khi dệt lời đẹp với người mình thương yêu thực sự.
.Tui không hiểu nổi…