..đành rằng giông bão, mà trái tim em vẫn son trẻ, niềm tin em vẫn rỡ ràng, và tình yêu vẫn chưa hề tự vẫn trong trái tim mướt xanh của mình.
Chuyên mục: Góc chữ của Phiên Nghiên
HẠNH PHÚC TRƯNG BÀY
Hạnh phúc là một cảm giác tuyệt vời, là luồng sinh khí loi lẻ và lấp lánh chiếu rọi người ta vài khắc trong đời. Có người vin vào khắc đó để sống tiếp tục, có người vin vào đó để nghĩ rằng mình đang đau khổ. Nhưng tôi thấy, hạnh phúc, bản thân nó đã cô đơn.
.AI LÀM CHO GIỌT MƯA TUÔN?
.Nhưng ta đã ướt một bàn tay. Giấu vào đâu giấu vào đâu? Khi những cơn mưa ngoài kia vẫn còn da diết…?
CHẢI TÓC CHO EM…
Em không biết vui hay buồn khi thấy mình dễ dàng hạnh phúc và cũng dễ dàng đau khổ. Như lúc này đây em ước ao thời gian ngưng lại để giữ nụ cười anh hiền lành, để cảm bàn tay trái anh tì nhẹ lên chân tóc gỡ rối đêm ngoan. Em thi thoảng ngoái cổ nhìn anh cười ngọt ngào, anh vẫn chăm chú như đang thực hiện một kiệt tác, và em lại bất động như bức tượng thạch cao, chỉ có trái tim nhảy múa.
Bởi tại vì thương
Bởi tại vì thương, nên tui thích cách em nhắn cho tui một cái tin buổi sáng, rằng hôm nay anh có thư tay…
Trả lại cho người…
Tôi đã thực sự rất thương yêu người, bằng tình yêu sâu sắc nhất, bằng cõi lòng tan nát được ủi an, bằng tiếng cười ngây ngô nhất của người. Vậy thì vì sao và từ khi nào chúng ta trôi ra khỏi đời nhau, bằng từng ngày khít chật gặp nhau và bằng từng ánh mắt bờ môi không bao giờ buộc vào âu lo cũ nữa?
Những vòm trời khác
Rồi sẽ đi đến đâu? Đây là câu hỏi em treo lửng lơ trên vạt áo mình suốt những tháng năm qua.
À ƠI THÁNG MƯỜI…
Bình yên nào từ phía xa cũng dịu dàng chạm khẽ khoảng sống của nhau. Cảm ơn anh. Nàng chắp tay đặt lên tim mình thật nhẹ, tháng mười ơi, ngoan ngoãn ra đi ngoan ngoãn trở về…
DANG DỞ TÌNH TANG…
Có những dòng trôi không bao giờ chảy về nữa, mãi mãi…