“Chẳng tin thánh nhân trong những bộ sách dày
Tôi tin dòng nhựa của cây
Tin từng viên gạch lát
Tin người thợ da đóng dép
Người thợ nề quét vôi
Tin cả tên cướp ngày mai chết
Đêm nay nhớ một trò chơi tuổi thơ
Một cô hàng xóm
Tin cái xấu dù khôn ngoan sừng sững
Mỗi ngày một bớt đi một chút
Sẽ lớn lên bản chất cuộc đời…”
Chuyên mục: Niềm tin
Chiều chuyển gió
Sống bên em thấm thoắt mấy năm trôi
Lòng sao vẫn ngỡ ngàng như mới gặp?
Phần sâu thẳm nhất của con người
lúc cô đơn trên môi thường kèm theo một câu hát
chỉ vì lòng mình ngơ ngác
giữa nhớ và nhớ nhiều hơn…
Ta lại hát như thời trai trẻ
Có ngờ đâu, rừng vẫn giữ giùm ta
Nét tên em dưới mũi dao ngày nọ
Và những gì em cho ta năm tháng cũ
Chìm trong cây thành một vết thương sâu…