Viết ở quầy sách cũ

Gần hết đời người vui cùng con chữ
Bây giờ “thượng đế” quay lưng?
Ông lão nhìn vào bức vách ván bưng
buồn như tháp cổ…!

Những chồng sách… một bài toán khó
Nghe chừng giấy mực khóc rưng rưng

Khi trang sách mở ra

”Khi trang sách mở ra
Khoảng trời xa xích lại
Bắt đầu là cỏ dại
Thứ đến là cánh chim
Sau nữa là trẻ con
Cuối cùng là người lớn…”