Và anh thì không đợi đến mùa ly biệt,
Anh đã chia tay em lâu rồi phải không?
Mùa gặp đầu tiên, mùa thương thứ nhất, mùa quên cuối cùng
Cuộc đời là chi, ôi đôi lứa là chi mà lạ lùng như thế?
Chuyên mục: Tuổi học trò
Bài thơ mực tím
”Mùa thi chẳng kịp trao lời hứa
Mười hai năm ấy ngắn hay dài
Chẳng biết sẽ buồn hay vui nữa
Năm học cuối cùng ai tiễn ai?”
Nỗi nhớ mùa hè
Có những mùa hè không hề trở lại Mặc tiếng ve ran trĩu cánh phượng hồng Trang sách cũ… mờ xa,rồi xa mãi Khúc nhạc lòng, vương nỗi nhớ bâng khuâng Mùa hè xưa, vườn hoa bướm tung tăng Áo dài thấp vai đi bên tóc ngắn Bạn bè xầm xì trêu đùa tinh nghịch…
Tự kiểm
Ôi! chúng em những Sinh viên khoa văn
Không hiểu được những điều đơn giản ấy
Lớp học chưa tan đã ồn ào đứng dậy
Mai làm thầy, hối hận biết bao nhiêu!
Có một buổi chiều nào
”Những chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu
Giữa những mặt người thấp thoáng qua mau
Em có thấy bóng ai đang sững lại
Ấy là anh của một thời trẻ dại…”
Chào tuổi học trò
”Chào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹn
Đành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờ
Đã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tư
Chào tất cả, đừng trách nhau gì cả…”
Bạc đầu xanh biếc nhớ
”Xưa, đã không yên một chỗ nào, chỉ cầu, chỉ nguyện ở ngày sau: mình như cây cỏ tươi rồi héo, lại tóc xanh rồi tóc trắng phau!”
Còn lại
”Ở một chỗ tưởng chừng như đi lạc
Yêu một người mà cảm thấy mênh mông…”
Bụi vàng
”Có đọng lại trong em một chút bụi vàng
Trái tim nguyên vẹn của ngày lầm lỡ
Tại sao? cứ hỏi tại sao vậy chớ!
Chỉ một lần không vội nắm tay em…”