
.
Những buổi trưa tắt hết điện thoại và không thèm bận tâm tới mớ deadline
Tôi bơi trong vĩ thanh mùa nóng nực
Trộn lẫn tiếng xe cộ, tiếng rao hàng, tiếng đào đường í ới
Tiếng người lớn cãi vã, tiếng trẻ con cười đùa
Phố chơi bản giao hưởng ngày không mưa
Thả giấc mơ xiêu vẹo trên vòm cao tít tắp
Tôi hân hoan gặp lại đôi mắt ấu thơ xanh như tiếng chuông chùa.
Những buổi trưa thật trưa
Chìm vào thế giới Picasso hỗn mang xanh, đỏ, tím, vàng
Tôi bỗng bơi như cá và hót như chim
Giương mắt nhìn phiên bản tôi-loài-người đầy thói xấu
Đưa tay ngắt bầy hoa lys chết rũ trong nắng
Ngờ nghệch cười khi nghĩ về cuộc đời, màu trắng và sự ra đi.
Những buổi trưa chẳng vì bất cứ gì
Nghe một bản nhạc không biết bao nhiêu lần
Đọc một trang sách không biết bao nhiêu lần
Đóng, mở cửa không biết bao nhiêu lần
Nhớ không biết bao nhiêu lần
Mà vẫn thấy mênh mông…
Tôi đã gọi mình về từ núi và đứng khóc trước sông
Giữa những buổi trưa lạ lùng như thế…
.
Những buổi trưa___Lê văn Lâm