Bài ca mặt trời

*một bài ca cho Tổ quốc*
.
Lòng người Việt là lũy tre già, là sợi chỉ gai, là cung đàn độc huyền trầm mặc
Từ hồng hoang tre dựng thành nhà, tre vót thành chông thành lũy, thành lạt mềm buộc chặt bánh Lang Liêu
Khi về với tổ tiên cành phan đưa hồn chuyển cõi
Rung đêm thanh đàn ngân lời u uẩn vọng tiếng sông thao thức vật mình bồi lên bao châu thổ hiền hòa

Canh gà chong chong nhịp vồ đập cây se chỉ, thứ chỉ thô vụng biết phận mình bền bỉ vượt đớn đau
Ban mai nở môi người nồng ấm

Nhân dân tôi nằm xuống bên nhau
Đất quê hương nhận hình hài, vóc dáng
Vô danh và hữu danh
Đỏ chiều lời tử sĩ

Những ngôi nhà bừng tỉnh cơn mê
Con cháu Rồng Tiên hào sảng
Hăm hở lên non ngàn núi thẳm
Hăm hở xuống biển cả sóng cồn
Hăm hở sống
Hăm hở yêu
Hăm hở hi vọng!

Dông tố đến từ phía Đông
Gió, gió, gió
Mưa, mưa, mưa

Mặt trời lên từ phía Đông
Ủ lửa…
Từ lửa làm ra đất, ra vàng, ra nước, ra cây
Từ lửa đã dựng nên dũng khí, nhân dân tôi khơi lửa máu mình tôn vinh dân tộc

Đất nước bắt rễ vào dân
Vững bền qua bão lửa
Tương lai sinh sôi từ muôn triệu tim người

Tổ quốc tôi mạnh mẽ hồi sinh
Dông bão mang đi những rác rưởi bất tài, những đớn hèn mục ruỗng, tái tạo sinh lực cho đất mẹ sung mãn tràn trề
Tre già cho măng ấm bụi
Rừng lại lên xanh
Hãy để dông tố đến.
.
Bài ca mặt trời – Phạm Vân Anh

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s