Chúng mình đã từng có một thời đam mê vụng dại Nhưng tất cả rồi cũng chỉ thế thôi Anh cũng biết và cả em cũng biết Nhắc lại chi nhau những chuyện đã xa rồi... Mọi con đường đều có dăm ngã rẽ Bến tình yêu neo lại được mấy người... Đến sân ga còn có lúc buồn không ngủ Nữa là người... tuổi khi mới đôi mươi Em không thể yêu anh bằng cái tình yêu mười tám Anh cũng đâu yêu em như lúc mới vào đời Khi ánh mắt nhìn tình còn trong trẻo Nói lời yêu còn run rẩy làn môi... Cuộc sống như guồng quay không dừng lại Con chim non tha cọng cỏ bay đi Mối tình đầu tiên chẳng để lại được gì Ngọn nến tắt trong căn phòng không gió... Không nói em yêu anh bằng tình yêu chớm nở Cũng không nói em yêu anh như mê đắm dại khờ Anh cũng biết và cả em cũng biết Cuộc đời này đâu thể là thơ Điều có thể và những điều không thể Ngày xưa em đâu biết chuyện ba người Cứ nghĩ tình thuỷ chung như cổ tích Đâu biết tình đời như áng mây trôi Điều có thể và những điều không thể Ngày xưa anh đã quá lắm nhọc nhằn Chưa một lần tìm quên trong men rượu Anh có thấy rằng nỗi buồn thêm nhân Rôi tất cả cũng chỉ là quá khứ Đọc thơ em xin anh chớ chạnh lòng Vì tất cả đã trở về hư ảo Nhưng dại khờ trong tình cũ long đong Em chỉ biết một điều rằng em yêu anh hơn tất thảy Cũng như anh, anh cũng đã quên rồi Chỉ còn có em ở trong tâm tưởng Thì cớ gì mình xao lãng, anh ơi Chúng mình đều đã có một thời đam mê vụng dại Nhưng tất cả đều cũng chỉ thế thôi Em cũng biết và cả anh cũng biết Rằng bây giờ mình sẽ yêu nhau đến hết cuộc đời... Thụy Thảo
