Không tựa

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữa
Đàn chim bỏ đi mỏ cắp theo mùa
Dùng dằng gió giữa hai phiến lá
Trong mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa..

Vị tướng già

Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng ai còn nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình.

Mưa xuân

Chờ mãi anh sang anh chả sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!

Hôn nhau lần cuối

Cầm tay, anh khẽ nói:
Khóc lóc mà làm chi?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi…

Phải tranh thủ những ngày còn son trẻ

Phải tranh thủ những ngày còn son trẻ
Đến những nơi có thể đến trong đời
Tự tại cười và tự tại vui chơi
Bởi tuổi trẻ đâu một đời ở lại!

Một ngày không như mọi ngày

Thành phố buổi tối nắng im lìm trong cây
dịu dàng điệu nhạc buồn em nhớ anh
ngẩn ngơ đong đưa nhịp võng
anh ở đâu anh như giọt nắng
tháng chạp lười chưa về
em mãi ngóng nơi xa.

Buổi sáng

Như tiền mừng tuổi thuở lên năm.
Như mắt trăng soi tuổi nguyệt rằm.
Như tình chồng vợ đêm hôn lễ.
Như lần đầu khẽ gọi “Em“, “ Anh”…