Tin chắc rằng trong các ngài đã vô số kẻ tin vào ”thượng đế”
Khi sống hả hê giữa một thiên đường
Ai bây giờ
Sẽ
Tạ lỗi
Với Trường Sơn?
Tác giả: tkfiction
Cún con
Tiễn tao đến lớp sáng nay
Mặt mày buồn thỉu…mắt mày rưng rưng!
Về làng
Ta đi mơ mộng trên trời
để cha cuốc đất một đời chưa xong…
Có những ngày
Có những ngày chỉ muốn trở về quê
Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa
Nói với mẹ: Con không đi làm nữa
Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?
Núi đôi
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
Núi vẫn đôi mà anh mất em!
Mẹ
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Bài học đầu cho con
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Khói bếp
Mẹ luộc khoai bằng bếp lửa củi rều
Củi chưa khô ngọn lửa nghèo cũng ướt
Vung nồi đất xoay mấy vòng không khít
Khói tạt về phía mẹ… mắt con cay.
Quê hương
“Ai bảo chăn trâu là khổ”