Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu…
Chuyên mục: Bùi Giáng
Không đủ gọi một lần
Mưa có tạnh nhưng chân trời còn mãi
Những giọt sương là lệ ở trong mây
Dòng sông đi cho nước nói ngàn ngày
Rằng bể rộng không bến bờ em ạ…
Lời xuân
Xin mùa lá rụng và rơi
Sẽ lên đường gặp ấy trời mùa sau
Ra đi hẹn với xuân đầu
Buổi hồi nguyên lại pha màu bình minh.
Mưa nguồn
“Rồi tôi lớn đi vào đời chân bước
Cỏ mùa xuân bị giẫm nát không hay
Chợt có lúc hai chân dừng một lượt
Người đi đâu? xưa chính đã chỗ này.”
Không đủ gọi
“Mưa có tạnh nhưng chân trời còn mãi
Những giọt sương là lệ ở trong mây
Dòng sông đi cho nước nói ngàn ngày
Rằng bể rộng không bến bờ em ạ…”
Ly tao I
Em ở lại với đời ta em nhé
Em đừng đi. Cho ta nắm tay em…
Gửi lá đầu cây
Ngổn ngang kỷ niệm nỗi đời Trong lồng chim hót (!) ngoài trời gió bay.