Bài thơ buổi sáng

”Sáng thức dậy, thấy lòng bình thản
Không suy tư cũng chẳng muộn phiền.
Ngẫm đời mình như dòng nước cạn
Chẳng còn gì để nhớ để quên…”

Buổi sáng vô chừng

”Sáng thức dậy, ngáp dài lười biếng
Đi tới lui mới thấy mình già
Một ngày sẽ hai mươi bốn tiếng
Lắc cái đầu ta thấy bóng ta…”