Xưa em thả tóc
Hai tà áo bay
Gió lùa qua dốc
Thơm mùa măng mai…
Chuyên mục: kí ức
Xanh xưa
Chợt nghe sông cạn bao giờ
Đắng cay đứng sững mấy bờ nhân duyên…
Phần sâu thẳm nhất của con người
lúc cô đơn trên môi thường kèm theo một câu hát
chỉ vì lòng mình ngơ ngác
giữa nhớ và nhớ nhiều hơn…
Ngày xưa
Ngày xưa em chưa lấy chồng
Sao anh không gói nắng hồng sang chơi?
Ngày xưa giờ đã xa rồi
Gặp nhau lại ước một thời ngày xưa…
Lời đá cuội
Đã hẹn nhau đi đầu non cuối bể
Lại lạc nhau giữa ngã ba đường…
Khúc cuồng tưởng
Lầm lạc chân thành đem ra đãi khách
Lầm lạc thẳng ngay dành để đối nhân…
Tình yêu người đàn bà
Em yêu anh bằng tình yêu người đàn bà
Thứ tình yêu khác với tình yêu con gái
Nửa cái hôn bao giờ cũng ở lại
Trong em thành tiếng thở dài…
Tự kiểm
Ôi! chúng em những Sinh viên khoa văn
Không hiểu được những điều đơn giản ấy
Lớp học chưa tan đã ồn ào đứng dậy
Mai làm thầy, hối hận biết bao nhiêu!
Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại
Thị trấn nào anh đến chiều nay
Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét
Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt
Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa…