Chạm tay vào kỉ niệm

“Bàn tay em chạm vào thơ
Vào những chữ “tình” cũ kỹ
Vàng ố từng từ thủ thỉ:
“Anh”, “em”, và “yêu” rất nhiều…”

Kho tàng ký ức

Cơn mưa đi qua mùa cũ Lên xanh bờ cỏ tháng năm Dế mèn chạy quanh ký ức Ngậm buồn khúc hát lặng câm Những chiếc lá thời thơ dại Ai hái cất giữ làm tiền Bây giờ trong kho kỷ niệm Rỗng không cả nụ cười duyên Cô bé ngày xưa má lúm Sao…

Kỷ niệm

con đường đất có màu xanh bữa nọcây bên đường màu lá lục hôm kiacon chim bỏ đi có bận quay vềcất tiếng hát chào niềm vui của gió anh ra đứng sau hè nghe để ngókhông thấy chim mà thấy tiếng kinh chiềuvui trong lòng anh đã bước chân theoem có nói là em…

Còn lại gì từ năm 18 tuổi

”Qua biết bao miền đất lạ xa xôi
Nơi cuối đường chính là ta đứng đó
Nơi chân mây là cánh buồm thuở nhỏ
Chở mộng mơ vào đáy mắt thẳm xanh…”

Ngày qua

”Chúng ta càng ngày càng thêm khách sáo
em cám ơn anh anh cám ơn em
con chim họa mi trong đêm hốt hoảng
bởi đốm sao băng rụng xuống chân thềm…”

Tháng bảy

”Tháng Bảy về nhen nhóm những đốm lửa hồng
Hoa trạng nguyên rực màu trên phố vắng
Cơn mưa chiều thôi rơi. Trời thắp nắng
Bảy sắc cầu vồng thương quá những ngày xưa.”