Gửi

“Chúng ta cách nhau như buổi sáng cách buổi chiều
Chẳng dám mong một lần gặp gỡ…”

Những ngày hè cũ

“em bảo ở nhà máy thảm len
người ta bán những đoạn len thừa
em sẽ mua tháo ra nối lại
đan cho anh và con
mỗi người một chiếc áo
những tấm thảm vốn để trải nhà
nhưng không sao
chúng ta gỡ ra và nối lại
bao khó khăn của những tháng năm này
bởi nếu không có áo ấm và niềm vui
cho con chúng ta, con của mọi người
những lời nói hay ho vô ích hết…”

Nửa đêm nỗi nhớ

“Em lấy nụ cười giấu nỗi lo âu
Che yếu mềm bằng lời giễu cợt
Em gượng bông đùa mà anh muối xát
Ước chi còn tất cả để trao em…”

Bài hát ấy vẫn còn là dang dở…

“Anh vẫn chưa nói được cùng em
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
Chưa hiểu được mùi thơm của lá
Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương…”

Bài hát ấy vẫn còn là dang dở

“Anh vẫn chưa nói được cùng em
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
Chưa hiểu được mùi thơm của lá
Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương…”

Dành cho em

“Dành cho em, những mơ tưởng trong anh
Chiếc yên cương làm từ bụi cát
Những quả chuông ghép từ ánh sáng
Dành cho em vang bóng của mùa hè…”

Lưu Quang Vũ

“Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như bùn và như lụa
Óng tre ngà và mềm mại như tơ.”

Trong đêm

“Chẳng tin thánh nhân trong những bộ sách dày
Tôi tin dòng nhựa của cây
Tin từng viên gạch lát
Tin người thợ da đóng dép
Người thợ nề quét vôi
Tin cả tên cướp ngày mai chết
Đêm nay nhớ một trò chơi tuổi thơ
Một cô hàng xóm
Tin cái xấu dù khôn ngoan sừng sững
Mỗi ngày một bớt đi một chút
Sẽ lớn lên bản chất cuộc đời…”

Và anh tồn tại

”Anh thành người có ích cũng nhờ em
Anh biết sống vững vàng không sợ hãi
Như người làm vườn, như người dệt vải
Ngày của đời thường thành ngày – ở – bên – em…”
.