Những nhịp cầu đen buồn bã

Những sớm mai xanh một giòng nước biếc
Anh nhìn chim vỗ cánh giữa mênh mông
Chim bay trời cao nước xuôi dưới thấp
Buồn nào như gió ngủ trên không…

Một bông hồng nở giữa tim anh

Em yêu dấu, mộng có khi là thực
Đợi lâu rồi, cũng có lúc, phải không em?
Bóng hòa bình dẫu gần hay xa lắc
Cũng tin rằng sẽ có, nhé em.

Dù sao cũng cảm ơn đời

Cám ơn những sáng êm đềm
Khói cà phê quyện bên hiên nhà mình
Đứng bên bờ vực tử sinh
Vẫn nghe em hát bản tình ca xưa…