Hãy gọi đúng tên tôi

Nỗi vui của tôi thanh thoát như trời Xuân,
ấm áp cỏ hoa muôn lối
Niềm đau của tôi đọng thành nước mắt,
ngập về bốn đại dương sâu.

Hãy nhớ gọi đúng tên tôi
Cho tôi được nghe một lần tất cả những tiếng
tôi khóc tôi cười
Cho tôi thấy được nỗi đau và niềm vui là một…

Giấc mơ bị đánh mất

“Bằng cách nào đó tôi đã vẽ rất nhiều khối lập phương trên những cánh hoa tulip vừa được cắm
Đêm qua hình như có cơn mưa ngang qua thành phố
Cơn khát tôi uống cạn bầu trời…
Và hình như tôi đã hát bằng lời của loài thiên di.”

Tôi là em: hiện tại

“địa ngục: trong lòng ta.
niết bàn: tâm phẳng, lặng.
không điều nào mất đi
từ tình tôi hiến tặng.

hãy cảm ơn khổ, đau,
như điều em giữ lại.
hãy cảm ơn đời sau,
như điều ta đã nói.”