“Bằng cách nào đó tôi đã vẽ rất nhiều khối lập phương trên những cánh hoa tulip vừa được cắm
Đêm qua hình như có cơn mưa ngang qua thành phố
Cơn khát tôi uống cạn bầu trời…
Và hình như tôi đã hát bằng lời của loài thiên di.”
Chuyên mục: Trương Trọng Nghĩa
Miền thơ ấu
Mẹ bảo ba còn đang bận đi xa
Ngôi nhà không có đàn ông mùa mưa dột nóc
Dân trong làng nhìn mẹ con mình soi mói…
Đâu hiểu được lòng người đi biển mồ côi.