Ta đã sống những ngày thất lỡ, chênh vênh
Kiêu hãnh, đớn hèn, bất cần, yếu đuối
Thức dậy một sớm mai thấy mình như hạt bụi
Khắc khoải giấc mơ ròng rã nửa đời người…
Thẻ: Bùi Thanh Tuấn
Hẹn nhau cuối con đường hoa tím
Ta gặp nơi cuối đường một chiều hoa tím nở
Một chiều gió về
Kỉ niệm rớt trên tay…
“Nếu địa đàng chẳng còn gì để nhớ”
Bắt gặp câu thơ trên tường vôi trắng lóa
“Tím một chiều hoang vắng riêng em”
câu thơ lẻ đôi buồn chi đến lạ
dù nắng ngoài kia xanh và gió, rất êm đềm