“Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên…”
Thẻ: Trần Đăng Khoa
Cây dừa
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
Trang thơ và chữ, đẹp!
“Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên…”
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.