Giá mà

.
Sáng nay thức dậy đi mần sớm
Ta nhớ ai hề, ta nhớ ai?
Ta nhớ người nhìn ta ái ngại
“Nghỉ việc, mình nuôi, bạn viết văn”
Giá mà ta biết ta tài thực
Ta để người nuôi dạ cũng đành
Chỉ sợ ta viết lời phàm tục
Nhìn người bươn chải, lại ăn năn.
Giá mà ta biết ta buồn thực
Ta uống cho say khướt cuộc này
Ta dựa vai người ta khóc ngất
Ta muốn say mà, ta muốn say
Giá mà ta thiếp đi một chốc
Tỉnh lại thấy người đang nắm tay
Phải mà người biết trăm cơn mộng
Chỉ nhớ người thôi – nhớ rất đầy
Giá mà ta gặp nhau trước nhất
Trước thưở lòng ta gặp gió giông
Ta sẽ yêu người như hoa lá
Của tuổi hồn nhiên, mộng trắng trong
Giá mà, người ạ, người đến sớm
Ta chẳng phải đi hết một vòng
Ta đã chẳng về ngôi miếu cũ
Sống ngày thờ thẫn chẳng chờ trông…
.
Giá mà___Nguyễn thiên Ngân

*nhân dịp vừa mơ thấy một người thương, và nhớ bài thơ này quay quắt. Sẽ còn trích tiếp!*

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s