Đột nhiên

Đột nhiên thấy nghi ngờ
Cả những điều đang nói
Đan trống trải với khát khao dữ dội
Thành kén tằm nhả tơ
Đột nhiên vấp phải mình úp mặt hư vô
Khi cố giữ một người không biết có còn yêu thương nữa?
Giá mà biết thảnh thơi dời bếp lửa
Lúc vừa tàn tro
Cái khó nhất bây giờ
Vẫn là quên những gì không cần nhớ
Thèm ngả thèm nghiêng uống từng ngụm nhỏ
Cạn nỗi buồn
lại trong vắt cùng thu
.
Đột nhiên – Lê Trúc Anh

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s