Trăng và phố

Em còn nhớ vầng trăng khuya trong vắt

Leo ngu ngơ lên đỉnh dốc trời

Trăng ngoài này đã lâu rồi quên mọc

Tự cái ngày phố xá lên ngôi

Phía trước em là phố

Đêm đêm xe cộ tròng trành

Sau lưng em là phố

Sớm ngày đèn đỏ đèn xanh

Ngước lên vấp toàn ô kính

Bước chân thèm cỏ buồn tênh

Từ lúc em sinh ra trăng mùa nào cũng sáng

Cánh đồng khuya văng vẳng khúc dế mèn

Và sương núi cùng khói chiều lãng đãng

Vẫn trong lành và vẫn rất bình yên

Em có còn nhìn người bằng ánh mắt trăng duyên

Hay bằng ánh đèn nêông bám đầy bụi bặm ?

Em còn biết bâng khuâng nhớ tháng ngày xa lắc

Có hoa thơm cỏ ngọt tinh khôi ?

Em còn biết hồn nhiên bằng những tiếng cười

Lúc giận hờn, lại khóc nhè đợi người đến dỗ ?

Hay tất cả dửng dưng như xe trôi trên phố

Nơi thiếu ánh trăng và ngập ánh đèn ?

Dù thế nào thì em hãy đừng quên!

Dù thế nào thì em cũng đừng quên!

Trăng và phố_Mỹ Quyên

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s