Ngũ sắc thời gian

Lâu quá rồi không được về trường cũ
Vắt nỗi buồn thời thiếu nữ bây giờ
Ngăn bàn học màu thời gian nhạt thếch
Ký ức bần thần điểm lại khúc nắng mưa


Lâu quá rồi không được về lối cũ
Áo trắng bay mờ góc phố em qua
Giờ tan lớp ngây thơ không có tuổi
Sợi tóc cười bối rối những thăng hoa

Lâu quá rồi và bạn bè và nhớ
Những bài văn day dứt suốt miền quê
Mùa thi khóc giấu nỗi buồn trong tóc
Câu thơ rơi nằm nép thảm cỏ về

Lâu quá rồi, ừ, đã 20 tuổi
Quên ngày xưa mà chỉ viết thơ tình
Xin áo trắng được một lần ngoái lại
Vũ khúc thời gian, đâu phải riêng mình.

Đinh Thu Hiền

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s