
Ngày sắp cạn hết rồi phải ko anh?
nắng đã ngủ sau bờ vai phố nhỏ
những nỗi buồn vương lòng lá cỏ
và những bóng hình đã đánh mất trong tay
anh ạ!
rồi, em sẽ quên hết những gì không phải của riêng em
vì tất cả chỉ để là tiếc nuối
dẫu biết vẫn còn có những giấc mơ giữa đêm làm em bật khóc
thương mùa vàng như lá úa trôi sông…
khúc jazz
một mình,
suy tư đêm trầm mặc
đêm diụ dàng
trên tóc phố ngang qua
không còn cô bé vô tư hay hờn dỗi
không còn gã khờ đứng đợi giả làm ngơ
xin lỗi bài thơ ngaỳ naò còn dang dở
xin lỗi yên bình như lá uá trôi sông
xin lỗi một người không ngoảnh đầu gặp lại
chỉ biết trách vội vàng…
Như lá úa trôi sông_Võ Thị Ngọc Duyên