
Chiều
lạnh lùng mưa.
Thổi tới lòng em cơn gió không mùa
Sông ngày lũ cồn cào con nước
Đã mờ xa im lặng đôi bờ
Gạn chút tình phía sau câu thơ
Quả tim rét không nồng nàn đến thắp
Những hư thực còn vang nhịp đập
Mưa tràn lòng dấu hỏi sau – xưa
Lá đã vàng lá không mùa thu
Ngày đã tắt ngày không tờ lịch
Tình đã đi tình không hẹn trước
Chỉ còn đây hoang hoải ánh nhìn
Còn chút yêu nào người cho em xin
Chiều đã vàng chút giận hờn tiếc nuối
Gió không mùa thổi nỗi buồn không tuổi
Ôi bơ vơ chân bước dửng dưng người
Ôi dòng sông bề bộn đầy vơi
Đừng nghiệt ngã nhấn chìm cỏ ướt
Ngay cả phù sa cũng cần nhịp đập
Dẫu không mùa vẫn trái vẫn hoa thơm
Và trái tim em xin cho một khu vườn
Xoã bóng mát trên tháng ngày cằn cỗi…
.
Không mùa__Bình Nguyên Trang