
Vạt nắng nằm soài trên dốc nắng ngủ mơ
Để mây trắng chơ vơ giữa bốn bề. Phố biết!
Đâu ai mãi muốn làm một buổi chiều vàng đơn chiếc
Rũ tóc ngàn mênh mang
Tích tịch tình tang!
Có mối tình xênh xang đi mãi
Đêm lạnh rát bàn tay côi
Hình như chuyện con gái con trai rồi cũng chỉ là một bài thơ tuổi mộng
Buồn làm gì em ơi
Bước lên chuyến tàu đêm tốc hành vội vã
Có em về thắp sao trời?
Những gì là muôn đời và mãi mãi
Vẫn đong đầy trong những trái tim nhau
Dẫu nằm buồn lòng người giờ trôi xa ngai ngái
Vẫn hoài một giấc mơ tôi…
.
Đơn chiếc__Võ Thị Ngọc Duyên