
.
Người chẳng bao giờ hiểu được
Vì sao biển mãi thở dài
Hồn tôi ngoài con sóng vượt
Xôn xao mãi bờ cát sớm mai
Người chẳng bao giờ trở lại
Sân trường cỏ úa bâng khuâng
Chiều nay rơi vài cánh phượng
Mờ phai xóa dấu chân buồn
Người chẳng bao giờ có thể
Tìm về hương tóc năm xưa
Có mặn bờ môi giọt lệ
Trùng trùng tiếng hát trong mơ
Và tôi suốt đời lặng lẽ
Làm con còng gió cô đơn
Mải mê se từng hạt cát
Gởi người như những vết thương
Và tôi suốt đời lặng lẽ
Làm con ốc nhỏ chơi rong
Mà ôm trong lòng tiếng sóng
Ôm trong lòng cả đại dương…
.
Thời gian – Tôn Nữ Thu Dung.
.