
Tôi chẳng tiếc những mùa xuân tuổi trẻ
Trôi đi trong những giấc mộng tình buồn
Tôi chẳng tiếc về những đêm huyền bí
Trong hoan ca những khoái lạc như tuôn.
Tôi chẳng tiếc những bạn bè nông nổi
Những cuộc vui suốt sáng những trận cười
Tôi chẳng tiếc những người ưa thay đổi
Giờ trầm tư xa lánh những trò vui.
Nhưng đâu rồi những phút giây âu yếm
Những hy vọng trẻ trung , những yên lặng chân thành?
Đâu lòng nhiệt tình, đâu nguồn xúc cảm..?
Hãy cho tôi về lại tháng ngày xanh.
Về lại tháng ngày xanh – Puskin