Một mình

*thơ lạ của người quen*

Bây giờ chỉ một mình ta

Một mình ta với bao la một mình

Bây giờ chỉ một trái tim

Một mình tung hứng, một mình vết thương

Khóc ta hạt bụi vô thường

Mai kia tìm chốn cội nguồn nghỉ ngơi

Cười ta cũng một kiếp người

Cây sầu đông lá ngoài tươi trong vàng

Ai tìm ai giữa mênh mang

Chỉ còn mây trắng giăng hàng khuất che

Một mình lắng, một mình nghe

ơ kìa cái cõi – đi – về gang tay!

Một mình cho hết đêm nay

Ta ngồi với chúa ôm đầy nhân gian

Viết trong đêm Noel 1993

Một mình__Lâm thị Mỹ Dạ

Bình luận về bài viết này