Thơ sau đêm chia tay

Gió về đấy em ơi dừng chân mà suy nghĩ
Tóc ùa bay, nước mắt đã thấm ướt môi mềm
Em đấy ư?
Chỉ sau một đêm mà mắt hoang dại như người vừa qua trận ốm
Ngón tay gầy xao xác những niềm đau.

Em đấy ư?
Chỉ ngày hôm qua thôi còn tươi cười đùa nghịch
Giờ héo hon như người đàn bà góa chồng
Khuôn mặt ủ dột. Và nụ cười méo mó biến dạng
Khổ sở khi không có một người ở bên.

Em đấy ư?
Chỉ mới hôm qua thôi còn ngây ngất yêu thương
Giờ đôi mắt khô như người vừa bị vắt cạn dòng nước
Gió về đấy em ơi, sao bước đi mà trong lòng trống rỗng
Dừng lại đi em, những suy nghĩ tật nguyền.

Nào có phải ai tình đầu cũng đến đích đâu em
Có phải ai khi yêu cũng một lần mà thủy chung mãi mãi
Có phải ai khi chia ly cũng biết đứng lên ngay nhìn lại
Có phải ai khóc- cười cũng rạch ròi những khoảng cách phân chia…

Đời là thế mà, em ơi vui cười lên đấy nhé
Gió vẫn hát đấy thôi mặc mưa đang rần rật kéo đau thương
Nào có phải mình em đâu nếm nỗi đau thương của một đời nhân loại
Tất cả đã qua rồi, em ơi, hãy đứng lên!

.
Thơ sau đêm chia tay_Trần thị Liên

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s