
Em về đi, bên sông chiều phai nắng
Lối mòn gầy – ngủ trong cỏ không tên
Gió rất khẽ như sợ làm đau lá
Tơ nhện chăng hờ phía hoàng hôn.
Em về đi, mắt đừng buồn em nhé
Anh muốn em cười cho khoảnh khắc chia tay
Anh sẽ hát ( lúc thật buồn vẫn thế)
Rồi sẽ phai đi những dấu giày.
Gió vẫn hát giữa trống không, em có thấy?
Có một màu hoa súng tím ngàn xa
Chiều bình thản như những chiều hẹn trước
Em về đi, anh nhận hết phong ba.
.
_Đàm Huy Đông_