Điều vụng dại cũ xưa

Dẫu bây giờ năm tháng xa xôi
Xúc cảm, khổ đau đã phải quen rồi
Có lúc tưởng tuổi thơ không chịu nổi
Bao đêm nằm thương nhớ đơn côi.

Mình với mình, mình với bóng đêm thôi
Với kỷ niệm màu hoa thuở ấy
Đã bao lần giữa đêm thức dậy
Dỗ giấc hoài vẫn không thể ngủ yên.

Ngôi sao ơi, con mắt của trời đêm
Giờ mới hiểu thế nào là ly biệt
Đối diện lòng mình giờ ta biết
Yêu để giận hờn, tha thứ để chia tay…

Ngọt ngào xưa đã hóa đắng cay
Cứ tưởng ngày xưa mình có lý
Điều vụng dại cũ xưa hàng thế kỷ
Vẫn vấp vào bởi có hiểu gì đâu.

Điều vụng dại cũ xưa – Lê Vĩnh Tài

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s