
anh có nỗi buồn em không biết
em có giấc mơ anh không vào được
những ngọn đèn thành phố kéo ta đi.
Có thể về với nhau không?
Hai ánh mắt xa xôi, hai niềm riêng bất tận
chiều muộn dần, anh thảng thốt gọi em
không lo kiếp người trôi qua tích tắc
chỉ sợ ngaỳ sau thấy lỡ làng…
Nhớ một người hay quên – Hoàng Nam
*Bài thơ mấy câu thôi, nhưng có 2 câu thơ trong hình đắt nhất. Đây cũng là 2 câu ám ảnh mình để sống đến tận bi giờ. Ừa, kiếp người tích tắc!