Nếu không có em trên cõi đời này Đó chính là lỗi lầm duy nhất Anh sẽ câm tiếng hát thức dậy nửa khuya và ôm mặt khóc... Xin chào tôi cùng những gã khờ Dù có gối đầu lên hàng triệu bài thơ Dù có thuộc lòng mọi chuyện cổ tích Cũng sẽ rùng mình bắt gặp trong mơ: sự cô độc ! Lạ lùng sao khi ngậm trên môi sợi tóc Và chút hương thanh khiết buổi tự tình Trái tim tôi sẽ triệu lần nhún nhảy Dòng máu hồng đào đánh thức bình binh Lạ lùng sao khi cúi xuống hôn em Môi chạm vào môi là tôi chết điếng! Sống một đời không thể nào quên Hương tương tư thơm hoài trong miệng... Lạ lùng sao và cũng kỳ diệu sao Em có thật như là không có thật Là dáng Mẹ tảo tần - chiều nay anh gặp Lúc anh nằm ôm sốt với cô đơn Và khi em độ lượng đặt môi hôn Anh gặp sự dịu dàng - người chị Em lại hoá thành người vợ chung thuỷ Khi đi bên anh đến cuối đất cùng trời Bài thơ này xin tặng riêng tôi Tôi chỉ là tôi lúc có em hiện hữu Cùng tất cả mọi đàn ông trên trái đất này Xin nâng cốc Chúc mừng sự-vĩnh-cửu-viết-hoa Em hãy nằm ngủ giữa trái tim ta. Lê Minh Quốc
