Ngày chúng ta thương nhau về ở chung nhà Có gian buồng không đủ mua cánh cửa Anh nhặt nhạnh gỗ thùng, gỗ chợ Miếng bằng gang tay, miếng khuyết tựa vành trăng Để ghép nên cánh cửa Với ý nghĩ một thời gian tạm bợ Khi nào có sẽ thay cánh cửa vững bền… Bây giờ em không còn, cái tạm bợ lại còn nguyên Đau xót làm sao đời người nhiều khi ngắn hơn những gì tạm bợ Đau đớn biết bao mỗi khi tay anh đụng vào cánh cửa Tạm bợ còn đây mà em đã đâu rồi? Chử Văn Long
