
Tôi thường đi giữa phố đông
Bóng mình đổ xuống khoảng không của đời
Đôi khi em nhận nhầm tôi
Đôi khi tôi lẫn vào người lại qua
Đôi khi xa chẳng là xa
Đôi khi mình chẳng nhận ra quanh mình
Đôi khi thành sự vô tình
Đôi khi ta thoáng giật mình với ta
Để rồi thấy giữa bao la
Có một khoảng khuất đi qua cuộc đời…
Quang Chuyền