Sợi đau sợi buốt sợi đưa người về

Người về bóng nắng bỗng đau
Ta nghe nước mắt lịm sâu cuối ngày
Người đi thuở ấy ta say
Chôn bao cay đắng tuổi gầy hai mươi

Người về ta khóc hay cười
Tương tư tuổi nhỏ khóc thời tóc xanh
Vai gầy lạc gió mong manh
Tà dương ai gởi mộng lành năm xưa

Ta nghe sợi tóc dần thưa
Sợi đau sợi buốt sợi đưa người về
Người đi tím một lời thề
Để ta đau đớn vụng về cõi yêu

Người về hạt nắng nghiêng xiêu
Cỏ cây ngơ ngác ráng chiều phôi pha
Người đi ngàn dặm sương sa
Ta nghe xé ruột buốt da đêm dài.

Dung Thị Vân

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s