Bài hát cũ

Vây bọc quanh tôi

Những lời nói ngọt ngào, những vòng tay rộng mở

Tôi mơ thấy một bài hát cũ

Mơ hồ cất lên lặng lẽ vách tường.

Ngày nào bước chân chẳng qua đây

Ngày nào mùa thu chẳng đến

Cuộc ồn ào ném tôi ra xa

Khỏi ngôi nhà đã sống.

Bên bờ dậu, những chiếc bình

Tình nguyện đứng lặng im chờ đợi

Như một ổ rác rỗng không rối bời

Sự dối lừa thản nhiên sẽ cắm mình trong đó.

Èo uột hơn bóng đêm, mặt trời qua khung cửa

Vây bọc quanh tôi, những khoảng cách không còn

Tôi thấy mọi người xa nhau hơn

Bởi quá gần những chuyện trò, hẹn thề, chung thuỷ.

Nhưng ngôi nhà của tôi, ngôi nhà của tôi

Nơi ẩn chứa bao điều thân thuộc

Nơi không có những con mắt nhìn trộm, những nghĩ suy thảng thốt

Đang chậm rãi mờ xa, ẩn khuất dọc triền đồi.

Lại vây bọc quanh tôi cay đắng nụ cười

Và hồi ức mùa thu tĩnh lặng

Mơ hồ cất lên qua vách tường, sống sượng

Bài hát đã từ lâu nghẹt thở khí trời!

.

Lê Mỹ Ý

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s