Thói quen

Ly cà phê buổi sáng

Tách trà buổi chiều

Giọt nước mắt buổi tối

Từ bao giờ

Tôi có thói quen tự hỏi

Đời mình sẽ trôi về đâu?

Dù biết những suy nghĩ buồn rầu

Không làm cuộc đời thêm đẹp

Nhưng trên nẻo đường chật hẹp

Tôi luôn hỏi tại sao?

Tại sao, Tôi, giữa phố thị ồn ào

Vẫn nở nụ cười mãn nguyện

Trước những khuôn mặt người hiển hiện,

Như chẳng nỗi đau nào thầm kín bên trong!

Tại sao, tôi, vẫn hoài đi rong

Tự huyễn hoặc bằng những thành công vụn vặt

Trái tim gầy, buồn và khô héo hắt

Mỗi ngày qua lạc nhịp với cuộc đời

Tôi vẫn muốn tìm về một nơi,

Để có thể khóc cười chân thật,

Và tìm lại những gì đã mất

Cho con tim mệt mỏi, u sầu

Ôi! Những suy nghĩ buồn rầu!

Chẳng làm cuộc đời thêm đẹp

Tôi biết! Nhưng sao lòng vẫn khép,

Hay chỉ tại thói quen?

.

Thanh Vân

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s