Nhìn tôi trong mắt tôi

Từ đâu nhìn thấy một tôi
Đường xanh hoa nắng rối bời tóc tai
Tôi đi muôn dặm đường dài
Cầm tay một giấc mơ ngoài cõi riêng.

Cho tri kỷ

Em là cốc nước trên bàn rượu
Là kẻ lặng im giữa đám đông
Là bông hoa nhỏ nơi mép phố
Bàn tay thấu hiểu để anh cầm.

Người ở đâu lúc cuối năm này

Tôi nhớ người vào lúc cuối năm Gây gây một chút lạnh âm thầm Những vỉa hè thốt nhiên cùng dậy muộn Sau giấc ngủ dài như rộng thêm hơn Tôi vẫn đi qua khá nhiều thảng thốt Như đi qua vết lủng trên đường Là lúc ấy biết bao dằn xóc Cả bên ngoài,…

Thế chấp

Xin dịu dàng thế chấp trái tim ta
Nếu dám chắc mai sau rồi hạnh phúc
Quá khứ với hai lần nước mắt
Giọt này ai chắc sẽ lau khô….

Một đoá hoa vàng

Những cột đèn nhoè đi trong mưa
Em nghĩ đến một tình yêu đã sáng
Đã đơn độc băng qua nhiều năm tháng
Đã chờ đợi hồn nhiên như một đoá hoa vàng….

Em muốn

Mình vẫn yêu nhau tình yêu lạ kỳ thay
Không chết nổi mà cũng không bùng lên nổi
Em chẳng muốn cất giọng lên một bài du ca mới
Mà khóc thì vẫn cay đắng như xưa…

Một tuyên ngôn của người nghệ sĩ

Trên những gương mặt người héo úa tả tơi
Trên nỗi cô đơn thăm thẳm tuyệt vời
Trên tro tàn khổ đau
Trên thây ma ảo vọng
Ngày nào đó khi ta còn sống
Ngọn cỏ bên đường sẽ trổ xanh hơn….