Và anh thì không đợi đến mùa ly biệt,
Anh đã chia tay em lâu rồi phải không?
Mùa gặp đầu tiên, mùa thương thứ nhất, mùa quên cuối cùng
Cuộc đời là chi, ôi đôi lứa là chi mà lạ lùng như thế?
Chuyên mục: Biệt ly
Thơ tiễn một người
“Cuộc đời cho gặp nhau
Cuộc đời làm ly biệt
Cái nghĩa lý cao sâu
Đến giờ tôi mới biết…”
Những bóng người trên sân ga
Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này?
Tiễn con gái lớn về nhà chồng
Hóa ra bố lại yếu lòng hơn mẹ
Lúc người ta đến xin dâu
Mẹ cười rất tươi
Mà bố thì rưng lệ
Lời thơ ngập ngừng nghẹn giữa câu…
Gửi người con gái ở xa
Mang nụ cười của mẹ đi xa
để lại nỗi nhớ
con đừng khóc khi gọi điện về nhà
đừng than thèm ăn cơm mẹ nấu
đừng hỏi Sài Gòn mưa nắng ra sao
đừng kêu thất thanh “con chỉ còn một phút.
mẹ ơi, con nhớ nhà…”
Áo cô dâu
Gần ngày cưới chị đo may áo cưới
Áo cô dâu ướm thử mấy mươi lần
Anh ấy hi sinh sau chuyến về ăn hỏi
Áo theo người
Góa bụa nửa chừng xuân.
Có mười sáu cuộc chiến tranh
và thật tình cờ cho tôi nhận ra
xóm tôi vẻn vẹn hai mươi sáu ngôi nhà
có mười sáu người đàn bà
sau chiến tranh chồng không về nữa…
Thư gửi mẹ
Mưa ngoài trời mà sao con ướt mi
Con đã khóc vì con còn có mẹ
Dẫu không thể, dẫu mưa chiều chắn lối
Triền đê xưa đã nhói hoa vàng…
Miền thơ ấu
Mẹ bảo ba còn đang bận đi xa
Ngôi nhà không có đàn ông mùa mưa dột nóc
Dân trong làng nhìn mẹ con mình soi mói…
Đâu hiểu được lòng người đi biển mồ côi.