Từ giã

Chiều bình thản như những chiều hẹn trước
Em về đi, anh nhận hết phong ba…

Cho gió cuốn đi

“Niềm vui không thể đi vay
Nỗi buồn có cho đi cũng không ai dám nhận
Thôi ta đành để lẫn
Giữa cuộc đời cho gió cuốn đi…”

Trở lại biển

”Ta sẽ đến biển rạn vỡ
nhìn xuống trái tim mình
nỗi buồn hoá đá
những mảnh vỡ cuối cùng
gửi lại
đời nhau …”