Nhật kí

anh đừng đi, em không cách chi tìm
em biết trốn vào đâu cho bớt nhớ…

Ngày anh trở lại

‘Em quỳ xuống. Ôi ước gì tất cả
chỉ là mơ, chưa trần trụi bao giờ
em chưa khóc. Anh chưa hề bạc bẽo
ôi ước gì chưa có những bài thơ…”

May mắn

may mắn cho em, anh đã chẳng phũ phàng hơn.
Thêm chút nữa, chắc gì em sống được.
Thêm chút nữa, chắc là bao nước mắt,
không dễ gì em giấu giữa tim khô.
Thêm chút nữa thôi, em sẽ phải căm thù.
Ta chẳng thể nhìn nhau, dù giá lạnh….

Một góc miền tây

Anh lẽ nào không biết mắt em cay
Buồn chất ngất bao ngày, tim đã mỏi
Em trót quên mà miền tây vẫn đợi
Góc bạn bè ươm lại chút thơ ngây…

Khóc những ngày mai

mặn nồng em trải vào đâuanh sương khói khuất, nát nhàu đời riêngđau này không thể đau thêmxót này không đợi tràn đêm, gió về…giữa dòng… anh bỏ em đigiông hay bão chẳng hề chi nữa rồilạc loài ngày tháng vô triem vô giác sống từ khi mất người!biết là vĩnh viễn, anh ơimà không…

Một ngày ta ngoái lại

Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi khi ấy có còn nhau?
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!

Khóc những ngày mai

.mặn nồng em trải vào đâuanh sương khói khuất, nát nhàu đời riêngđau này không thể đau thêmxót này không đợi tràn đêm, gió về…giữa dòng… anh bỏ em đigiông hay bão chẳng hề chi nữa rồilạc loài ngày tháng vô triem vô giác sống từ khi mất người!biết là vĩnh viễn, anh ơimà không…

Hạnh phúc chẳng nguyên lành

.em dẫu biết đời anh nhiều bóng tốiđừng ngông cuồng như thế nữa, đắng lòng thêmđừng nói với em hạnh phúc mải mê tìmsẽ chỉ đến một ngày ta nhắm mắthạnh phúc ở góc nào xa khuất nhấtem làm sao đến được một mình emanh lãnh đạm sau quá nhiều mất máthạnh phúc nào ta…

Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại

Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi